Thứ năm, Tháng mười hai 5, 2024
No menu items!
HomeKiến thức logisticTổng hợp nhanh các lỗi thường gặp khi sử dụng Incoterms 2010

Tổng hợp nhanh các lỗi thường gặp khi sử dụng Incoterms 2010

Mặc dù hiện nay đã có bản Incoterms 2020, tuy nhiên nhiều doanh nghiệp vẫn ưu tiên sử dụng Incoterms 2010.

Khi sử dụng bản Incoterms, mặc dù có nhiều điều kiện mang lại lợi ích thuận tiện cho hai bên về phân biệt về chi phí và rủi ro, tuy nhiên vì chưa hiểu rõ về bản chất của các điều khoản này, hoặc áp dụng sai trong từng trường hợp khiến trì trệ việc vẫn chuyển là điều không thể tránh khỏi.

các lỗi thường gặp khi sử dụng Incoterms 2010

Một số lỗi phổ biến nhất do Incoterms đưa ra trong khi sử dụng Incoterms 2010:

1. Sử dụng FOB cho hàng container

Gần như các lô hàng hiện nay sử dụng điều kiện này là phổ biến, kể cả cho lô hàng container. Người ta đánh giá chỉ nên sử dụng điều kiện giao hàng này cho lô hàng vận chuyển không chứa container.

Có thể bạn quan tâm:

Tại điều kiện FOB, rủi ro của lỗi này nằm ở cảng xuất xứ, điểm chuyển rủi ro là khi hàng hóa được chất lên tàu. Thông thường, chủ hàng sẽ giao hàng cho bên vận chuyển tại nhà ga để xếp hàng lên tàu, nên khi hàng ở bên thì vẫn chưa chuyển rủi ro, người bán, shipper vẫn phải chịu trách nhiệm lô hàng tại điểm này bao gồm cả thiệt hại về kỹ thuật.

Trong trường hợp xảy ra tranh chấp, chủ hàng sẽ tranh luận là mình đã làm hết trách nhiệm, nên để hạn chế tổn thất, ảnh hưởng mối quan hệ các bên, người nhận hàng phải chịu chi phí này. Đó là khúc mắc trong điều kiện này.

Bên cạnh đó, cũng vì lý do này, điều kiện như FAS, CFR và CIF cũng không phù hợp với hàng hóa container mà nên thay bằng FCA, CPT và CIP.

Đối với mỗi rủi ro này được chuyển tại điểm xuất phát khi hàng hóa được bàn giao cho người vận chuyển tại địa điểm đã thỏa thuận tại điểm xuất phát.

Sử dụng FOB cho hàng container
Sử dụng FOB cho hàng container

2. Rủi ro khi không chỉ định địa điểm cụ thể

Nhiều người chưa rõ rằng trong nhóm quy tắc của Incoterms 2010 cho phép các bên chỉ định địa điểm cụ thể.

Việc không chỉ định địa điểm cụ thế sẽ dẫn tới các tranh chấp vì khi không chỉ định, người bán có thể chọn điểm giao hàng bất kỳ mà họ muốn. Điều này bất lợi cho người mua, nếu người mua phải mất thêm nhiều chi phí và thời gian để chuyển hàng đến điểm đích.

Do vậy, bạn càng quy định điểm đích rõ thì càng tốt.

3. Không kiểm tra khả năng xử lý trách nhiệm của người bán

Trong điều kiện DDP và DAP, người bán sẽ chịu trách nhiệm thanh toán chi phí tại nơi đến. Trong đó, DAP thì không cần trả phí thông quan nhưng DDP thì trả thuế và thuế địa phương, thông quan tại nước nhập khẩu.

Thường thì người mua hàng xử lý trách nhiệm thông quan, xử lý các chi phí, thủ tục tại nước họ hiệu quả hơn người gửi hàng. Nhưng trong đk DDP thì người nhận hàng không có trách nhiệm đó. Và khi người bán làm việc ở nơi họ không quen thuộc, nếu như không đủ khả năng xử lý trách nhiệm thì mọi vấn đề có thể xảy ra.

Do vậy trước khi cam kết thực hiện nhóm điều kiện này, người bán cần nắm chắc khả năng thực hiện và người mua nên đảm bảo rằng các nhà cung cấp của họ được đăng ký là nhà nhập khẩu nước ngoài tại quốc gia đích và có khả năng thực hiện các trách nhiệm về thuế và nghĩa vụ.

Không kiểm tra khả năng xử lý trách nhiệm của người bán
Không kiểm tra khả năng xử lý trách nhiệm của người bán

Nếu bạn là người nhận hàng, tốt nhất là bạn nên thận trọng vì bất kỳ vấn đề nào có thể phát sinh từ việc giải phóng mặt bằng lỗi của shipper có thể dẫn đến sự chậm trễ trong việc giao hàng cho bạn mặc dù đó không phải trách nhiệm của bạn.

4. Không kiểm tra khả năng xử lý trách nhiệm của người mua

Điều này tương tự như điểm đã nói ở trên với sự đảo ngược vai trò. Theo EXW, người bán có trách nhiệm tối thiểu, kết thúc bằng việc đóng gói hàng hóa thích hợp. Từ đó trở đi, người mua chịu trách nhiệm, bao gồm thủ tục xuất khẩu từ nước xuất xứ và bất kỳ thông tin liên lạc cần thiết nào với cơ quan xuất khẩu. Điều này có thể không đơn giản đối với người mua, đặc biệt nếu anh ta / cô ta không quen với quy trình xuất khẩu của nước xuất xứ. Trong một số trường hợp, người bán sau đó có thể được yêu cầu tham gia. Ví dụ, trong EXW, người gửi hàng không bắt buộc phải tải hàng hóa lên xe tải trong quá trình lấy hàng. Vì trách nhiệm này thuộc về người mua, người mua thường phải thuê một người có nguồn gốc để thực hiện việc tải.

Một vấn đề tiềm ẩn với điều này là các chủ hàng có thể không phải lúc nào cũng cho phép nhân viên không được ủy quyền thực hiện việc bốc hàng trên cơ sở của họ (ví dụ vì lý do trách nhiệm pháp lý). Do đó, bản thân người gửi hàng có thể phải chịu trách nhiệm về việc bốc hàng, điều này trái với quy định của EXW. Vấn đề sau đó trở thành ai là bên chịu trách nhiệm nếu hàng hóa bị hỏng trong quá trình tải. Việc người mua kiểm soát điều này sau đó có thể không thực tế và không thực tế đối với các giao dịch nhất định. Để thay thế, hãy xem xét FCA.

5. Điều kiện bảo hiểm không phù hợp với hợp đồng CIP hoặc CIF

Theo CIP và CIF Incoterms, người bán có nghĩa vụ cung cấp bảo hiểm cho hàng hóa. Theo quy định của Incoterms, chỉ bảo hiểm tối thiểu (110% giá trị hợp đồng) là bắt buộc. Tuy nhiên, điều này có thể không đủ và không đủ cho hàng hóa được vận chuyển tùy thuộc vào các điều kiện của hợp đồng mua bán. Trong trường hợp hợp đồng thương mại yêu cầu bảo hiểm nhiều hơn, số tiền này sẽ cần phải được đáp ứng.

6. Sử dụng Incoterms không đủ bảo mật với yêu cầu Ngân hàng

Không căn chỉnh Incoterm với các yêu cầu bảo mật của ngân hàng. Điều này áp dụng cho các phương thức thanh toán quốc tế như Thư tín dụng, theo đó bản chất an toàn và bảo mật của nó cho thấy sự thiếu tin tưởng hoàn toàn giữa người mua và người bán. Với Thư tín dụng, thanh toán chỉ có thể được thực hiện sau khi có chứng từ cần thiết để chứng minh rằng các điều kiện của giao dịch đã được đáp ứng được gửi tới ngân hàng.

Sử dụng Incoterms không đủ bảo mật với yêu cầu Ngân hàng
Sử dụng Incoterms không đủ bảo mật với yêu cầu Ngân hàng

Có thể bạn quan tâm:

C-Incoterms phù hợp nhất để thanh toán bằng Thư tín dụng vì theo các Incoterms này, người bán kiểm soát hai trong số các chứng từ quan trọng nhất được yêu cầu để sản xuất để thực hiện thanh toán: Vận đơn và hóa đơn thương mại. Theo F-Incoterms, mặt khác, người mua chịu trách nhiệm vận chuyển hàng hóa và do đó có quyền can thiệp vào việc phát hành Vận đơn, sau đó có thể ngăn người bán được thanh toán.

Trên đây là các lỗi thường gặp khi sử dụng Incoterms 2010, mong bạn đọc áp dụng thành công nhé.

Xem nhiều nhất

Recent Comments